Phiền ông nhắn với tình nhân bé bỏng kia thế này, gieo gió ắt gặp bão, mất dạy thì trời đày!
*
Ngồi trên trạm chờ xe bus, Tuấn Dương từ tốn ăn soup Hạ An đưa với
vẻ mặt đầy nghĩ ngợi, anh đang tìm cách tháo gỡ cái thai ảo mà
cô em gái bịa ra. Cách tốt nhất là thú nhận với bố mẹ nhưng nếu
thế, họ sẽ thêm giận anh và kiểu gì cũng gây khó dễ cho Hạ An. Còn lấpliếm bằng lý do phá hay sẩy thai, bố mẹ anh chắc gì đã tin. Nhưng nếu cứ giữ nguyên mọi chuyện thì sau chín tháng, hậu quả sẽ thêm lớn. TuấnDương hết vò đầu lại trưng ra bộ mặt nhăn nhó, cuối cùng là tiu nghỉuquay sang bạn gái buông giọng bỡn cợt:
- Hay chúng mình có con thật đi?
- Biến thái!
Hạ An đấm mạnh vào lưng Tuấn Dương liền mấy cái khiến anh vừa cười vừaho sặc sụa. Thực ra anh chẳng cần nghĩ thêm cho mệt óc, cái gì đến sẽđến! Dù bố mẹ có quá quắt tới mấy cũng mặc, anh và Hạ An nhất định phảibên nhau. Thế thôi!
Còn hơn nửa tiếng bus mới trờ tới, TuấnDương ngán ngẩm ăn nốt chỗ soup còn lại rồi dắt Hạ An dạo phố đêm, cùngnói cười vui vẻ. Giữa ánh đèn đường ấm áp, mái đầu mềm mại của cô gáitựa lên bờ vai rộng, vòng tay qua ôm chàng trai thật tình cảm. Thithoảng cuộc trò chuyện giữa hai người lại ngắt quãng khi cái tên Đông Vy được vu vơ nhắc tới… Tuấn Dương thở hắt, còn Hạ An nấc khẽ. Quả thựcđây là cú sốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-om-tu-vet-gio-qui/2217454/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.