Biên tập: B3
Đối với Mạc Hàm thì sự xuất hiện của Lý Việt Hải không khác nào vớ được cục than sưởi ấm giữa ngày tuyết rơi.
Sau khi tới Bắc Kinh, bọn họ cất hành lý ở khách sạn đã đặt trước, cơm cũng chẳng buồn ăn, việc cấp bách cần làm ngay là tìm thuê một phòng để luyện thanh, tận dụng tất cả thời gian để tập luyện.
Buổi tối hôm đó bọn họ diễn tập trong trường quay, sáng ngày hôm sau mới chính thức thi đấu, thời gian để chuẩn bị cũng coi như dư dả.
Ngoài dự tính của Mạc Hàm chính là Lý Việt Hải hát bài này hay hơn Vương Lâm nhiều, hai người phối hợp rất ăn ý, biểu diễn liền một mạch, hấp dẫn toàn bộ mọi người xung quanh.
Bọn họ bận rộn suốt từ sáng sớm đến tận tối mịt, trên đường từ đài truyền hình trở về khách sạn, rốt cuộc hai người mới có một chút thời gian để thở.
Mạc Hàm đắm mình trong gió đêm mát mẻ, không nhịn được cười một tiếng, cô giang hai cánh tay ra đón lấy từng làn gió thổi: “May là anh đến kịp lúc, nếu không chắc là đêm nay em phải độc diễn rồi.”
Lý Việt Hải nói: “Sáng sớm hôm nay Vương Lâm mới gọi điện thoại cho anh, suýt chút nữa thì bị lỡ chuyến tàu đó.”
Thảo nào hôm nay hắn không cả kịp xịt gel tóc, Mạc Hàm không khỏi tức cười: “Bất luận thế nào thì cũng đều cám ơn anh.”
Lý Việt Hải không quen lắm khi Mạc Hàm khách sáo như vậy, nhất thời không lên tiếng.
Mạc Hàm hỏi tiếp: “Có phải anh thường bí mật tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-o/1822355/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.