- Trước mắt thể trạng của Lương thiếu gia không có gì khác thường. Tuy nhiên theo sự tiếntriển tâm lí bất ổn mà chủ tịch đã nói qua, trên quan điểm y học tôi chỉ có thể kết luận rằng cậu ấy bị chứng mất trí nhớ phân ly
Lương Tĩnh Thiên chau mày, khóe mắt co giật
- Ông nói là mất trí nhớ phân ly?
Viện trưởng nâng lại gọng kính, ông ta chỉ vào thùy thái dương trên ảnh chụp city giải thích
- Lí do nằm ở nơi này, vùng hôì hãi mã đã bị tổn thương. Hơn nữa còn mộtnguyên nhân nữa để tôi đi đến kết luận này là vì Lương thiếu từng cótiền căn tổn thương não
Ánh mắt cụ Lương tập trung nhìn về điểmtrên ảnh chụp city mà viện trưởng chỉ. Cho dù là mắc căn bệnh tự kỉ thìkí ức vẫn phải tồn tại, thế nhưng thái độ cùng vẻ mặt của Mặc Mặc khinhìn thấy ông cho thấy nó không hề biết lão già ông đây là ai. Nhữngđiều viện trưởng vừa nói có thể giải thích được điều này, nhưng có mộtvấn đề vẫn không thể lí giải được, chính là mất trí nhớ cũng không thểbiến thành một người hoàn toàn khác như vậy
Lương Tĩnh Thiên vốnlà hồ ly tu thành chính quả, để làm người đứng đầu của một tập đoàn lớntrong ngần ấy năm sao ông có thể không nhìn ra... kẻ đang nằm bên trongphòng bệnh kia từ ánh mắt đến cử chỉ đều rất lãnh ngạo, tuyệt đối làđược rèn luyện nung đúc trong chiến trường mà thành.
- việntrưởng Tần, ông cũng biết Tĩnh Mặc từ nhỏ liền ở trong phòng, ánh nắngmặt trời còn khó chạm đến nó. Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-nhan-bac-o-song-lac-duong-giac-mong-cua-bao-vuong/59643/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.