Lam Yên quay lại thì bắt gặp ánh mắt nghiêm túc xen lẫn lo lắng của mẹ cô khiến cô thoáng chột dạ. Không phải mẹ cô muốn mắng cô chuyện đã "qua đêm" với Gia Vũ chứ? Hay bà muốn hỏi cô về chuyện đã xảy ra. Rất nhiều câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu Lam Yên làm cô không thể bình tĩnh, cô mím môi, cố gắng nở một nụ cười tự nhiên nhất, cô bước về phía mẹ, đỡ bà vào phòng. Sau khi cô và mẹ đã ngồi trên ghế, cô mới lễ phép nói:
- Dạ có chuyện gì không mẹ?
Mẹ cô im lặng nhìn cô một lát, đôi mắt bà buồn buồn, trong lòng bà nặng trĩu suy tư. Thực sự tính cách Lam Yên tuy mạnh mẽ, nhưng con bé vẫn chưa nếm trải nhiều, chưa hiểu hết về cái gọi là "mùi đời". Xã hội bây giờ, người tốt không thiếu, mà kẻ xấu cũng không ít. Mặc dù phu nhân- mẹ của cậu Gia Vũ rất tốt với mẹ con bà, nhưng bà không thể chắc chắn liệu Gia Vũ có tốt như mẹ cậu hay không. Những cậu thiếu gia nhà giàu tốt cũng có, nhưng hào hoa, phong nhã cũng chẳng phải không có. Lam Yên không phải nổi bật xuất chúng, nhưng sự ngốc nghếch của cô dễ khiến những kẻ đó hứng thú mà lợi dụng. Cũng như năm xưa...
Ký ức bất chợt thoáng qua, rồi vụt tắt. Những mảnh ký ức như vụn vỡ, khiến bà cảm thấy khó thở. Bà nhắm mắt, hai tay run run siết chặt lại. Nếu năm đó, không như vậy, có lẽ giờ Lam Yên cũng hạnh phúc hơn...
Lam Yên thấy mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-mat-na-hoan-hao-cua-thien-than/3248710/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.