Được rồi, cảm ơn cậu
Gia Vũ mỉm cười lịch thiệp, tay gõ nhẹ lên mặt kính, mắt nhìn thẳng vào người ngồi đối diện cậu. Cậu đang ở một quán cà phê sang trọng để hẹn gặp đối tác làm ăn của cậu, như đã hẹn trước. Thật ra cậu cũng không định hẹn gặp ở nơi này, vì quán cà phê này rất đông khách, đa phần là khách trẻ tuổi, tầm học sinh cấp III và đại học, mà cậu lại không thích bị chú ý. Nếu không vì hồi nãy mẹ cậu gọi điện thúc giục lên công ty xử lý việc thì cậu đã có thể hẹn gặp xong rồi ra về.
- Có gì đâu. Chúng ta là đối tác, đừng khách sáo quá.
Người đàn ông ngồi đối diện Gia Vũ, khuôn mặt còn trẻ, phong thái lạnh lùng, mỉm cười đáp lại mà như không cười, đôi mắt lạnh lùng xa xăm, tựa như hồ nước sâu thẳm, làm người ta không thấy được đáy hồ, bộ vest đen càng tôn lên sự uy nghiêm, lạnh lùng, mà cũng không kém phần quyến rũ. Anh ta thong thả cầm cốc, nhấp một ngụm cà phê rồi đặt xuống mặt bàn, nụ cười vẫn chưa biến mất, vậy mà người ta chỉ cảm giác sợ hãi nụ cười kia, chứ không hề thấy thân thiện chút nào.
- Nếu không còn việc gì thì tôi đi trước. Việc ở công ty còn nhiều, tôi cần giải quyết rồi sớm trở về.
Gia Vũ kéo ghế đứng dậy, gật đầu chào rồi quay đi. Người đàn ông nhếch môi, đôi mắt khẽ nheo lại nhìn theo bóng Gia Vũ đi xa, thầm nói một câu:
- Làm sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-mat-na-hoan-hao-cua-thien-than/3248709/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.