Mặt trời đã lên ba con sào, ánh nắng từ bên ngoài ban công chiếu qua cửa sổ hắt vào phòng, rải đầy trên sàn nhà, khiến căn phòng sáng rực lên.
Mà từ sau câu giải thích về “cách đánh thức vào buổi sáng” Giang Tịch vừa nói, tiếng cọt kẹt trên giường và vô số tiếng “nhóp nhép” ướt át hòa lẫn vào với nhau, dần dần nhỏ đi khi nhiệt độ trong phòng tăng lên.
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Quý Minh Châu kéo chiếc gối đang kê dưới người ra, kéo chăn đắp lên người, run rẩy nói: “Giang Tịch... em không phục! Vì sao lần nào anh cũng như thế này!”
Mỗi lần trước đây vẫn ổn, anh vừa chu đáo vừa dịu dàng. Nhưng về sau anh thực sự giống y như một con sói ẩn nấp trong bóng tối, mạnh bạo đến lạ.
Nếu không phải trước đây Quý Minh Châu đích thân trải nghiệm, thì cô gần như đã nghi ngờ liệu anh chàng “Giang năm giây” lúc trước, có phải là người mà cô tự bịa đặt vô căn cứ hoặc là cô gặp được ở trong mơ hay không.
Mà có lẽ là vì đã quá lâu không làm, cô y như một con cá rán không ngừng bị lật qua lật lại, rán mặt trước, lật lại mặt sau rán tiếp, lật nghiêng sang... vẫn phải rán tiếp.
Giang Tịch thì sướng rồi thỏa mãn rồi, nhưng cô thì sao!
“Anh làm sao?” Anh chàng họ Giang ăn uống no say xong chỉ cảm thấy mấy ngày gần đây không được ôm người đẹp vào lòng, quả thực là một niềm tiếc nuối lớn.
“Anh nói xem?” Quý Minh Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3487979/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.