Nghe lời này của Giang Tịch xong, Quý Minh Châu thoáng trầm mặc.
Giang Tịch vừa mới cợt nhả cô đúng không!
Đúng vậy!
Cái gì mà ghê gớm, không lâu hay lâu gì đó
Giang Tịch thấy cô vẫn trầm mặc, không hiểu sao lại thấy sung sướng, cả mặt đều nhu hòa, “Anh lấy xong hết rồi, chúng ta ra ngoài thôi.”
Quý Minh Châu theo sát Giang Tịch, vốn dĩ muốn cầm tay anh, kết quả phát hiện hai tay anh đều có túi plastic mua hàng.
“Em cầm giúp anh một cái nhé? “
“Không cần, xe của chúng ta ở ngay đằng kia rồi.” Giang Tịch nhàn nhạt từ chối, thoáng nâng cằm, chỉ về hướng chiếc xe đang đậu đằng kia.
“Cũng đúng.” Quý Minh Châu lên xe, quay đầu nhìn về phía anh, “Anh bây giờ giống trợ lý của em ghê.”
Vẫn săn sóc tỉ mỉ cộng thêm cái vẻ dính người này.
Không bao lâu sau cô phải về Quý thị, cũng không biết Giang Tịch…
Cô quay đầu, kín đáo nhìn Giang Tịch.
“Sao lại nhìn anh như vậy?” Giang Tịch đem túi mua hàng đặt ở ghế sau, túi lớn hơn trực tiếp đặt ở ghế phụ.
Quý Minh Châu không có gì để ăn, mở ra một lon soda có vị sữa, uống vài ngụm, “Nhìn anh là bởi vì, muốn biết sau khi em về Quý thị, thì anh sẽ thế nào?”
“Nên làm gì thì làm thôi.” Giang Tịch đáp, hình như cảm thấy còn chưa đủ, tiện đà hỏi, “Thật sự muốn về sớm như vậy sao?”
“Đúng vậy, thật ra ở vị trí hiện tại, ngoại trừ công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3487964/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.