Động tác của Giang Tịch khiến Minh Châu chỉ cảm thấy cả người, đặc biệt là trước ngực như có một mồi lửa khiến cả nơi đó nóng rực.
Sau đó, cô còn phát hiện cổ họng mình dường như bị mắc kẹt, như chứa đầy keo bên trong.
Nam nhân trước mặt vừa anh tuấn lại bắt mắt, trong ánh chiều tà chạng vạng nét đẹp ấy lại càng nhân lên gấp nhiều lần.
Giang Tịch đột nhiên cường thế như thế, thái độ cũng thực quá rõ ràng.
Anh hỏi cô, ở trong lòng cô, có thể dành một vị trí cho anh hay không.
Nam nhân này quả thực không thể nhìn thấu.
Lúc nãy còn không cho tên đàn ông khác để mắt tới mình.
Không chỉ đuổi tới Thụy Sĩ, còn chủ động bắt chuyện trước!
Nghe được câu anh nói.
Hàng ngàn lời muốn nói, nháy mắt đều biến thành nghi ngờ.
Cô…… Khi nào cùng Giang Mặc có dính líu?!
“……… Tôi cùng Giang Mặc?” Quý Minh Châu trợn tròn hai mắt lên, không rõ mấy từ “Hiện tại không có cảm giác” trong miệng Giang Tịch từ đâu mà đến.
Hoá ra trước đây xem ra, theo ý anh là cô có tình cảm gì với Giang Mặc hay sao?
Cái tự tin mà ông trời đã ban cho anh này, từ đâu mà đến đấy!
“Tôi cùng Giang Mặc có thể có ――” Quý Minh Châu nói chưa được một nửa, trực tiếp bị Giang Tịch lưu loát đánh gãy.
Mặt mày anh nặng nề, “Sau này không cần nhắc đến anh ta được không, anh không chịu được.”
Anh không chịu được……
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3487950/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.