Giang Tịch đứng hình trong giây lát, những chuyện nho nhỏ vụn vặt cùng với thời gian chung đụng với nhau trước đây cứ ồ ạt mà kéo đến.
Anh khép hờ đôi mắt, trực tiếp ngả ra sau dựa vào ghế, vẻ mặt mông lung, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Qua một lúc lâu, Giang Tịch mới ổn định lại tâm thần, khôi phục lại sự minh mẫn.
Đưa mắt về con đường Lệ Xá trước mặt, nơi đó đã không còn thân ảnh anh vương vấn tự bao giờ.
Anh mở xe, chạy được một nửa, nhưng không biết nghĩ như thế nào, lại quay đầu đi về hướng khác.
……
Quý Minh Châu hôm nay qua bên này, kỳ thật là vì quà sinh nhật của Giang Tịch.
Theo như cô dự định, cửa hàng trưởng nói phải chờ thêm một chút nữa.
Bởi vì đây là bản giới hạn, cũng là thứ Quý Minh Châu thích, liền toàn tâm toàn lực giao cho cửa hàng trưởng giải quyết.
Ở bên Châu Âu đàm phán, còn bên này cửa hàng trưởng sẽ phụ trách đến cùng.
Dù sao cũng đã qua sinh nhật Giang Tịch lâu như vậy rồi, quà sinh nhật này, cuối cùng cũng khoan thai mà tới muộn.
Giang Tịch có tấm lòng bao la rộng lớn thật, cô căn bản không đưa quà cho anh, ấy vậy mà anh nửa câu cũng không phàn nàn.
Ngày thường cũng không thấy anh có yêu cầu gì.
Anh cứ…… Dễ dàng thỏa mãn vậy sao?
Nếu sinh nhật cô mà Giang Tịch dám làm như vậy, người đầu tiên cô giơ tay chém xuống chắc chắn chính là anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3487947/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.