Mẹ Giang vốn lúc trước không thấy có người khác, giờ phút này Giang Tịch lại không mời mà tới, đã thế còn xuất hiện ngay vào thời điểm mấu chốt như vậy, bà đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha cho cơ hội tốt như vậy.
Còn có thể như thế nào nữa đây?
Sau khi chuẩn bị vật như vậy, làm thế nào bây giờ!
Nhưng những đề tài riêng tư như vậy, quả thật nếu muốn giáp mặt giằng co, khả năng cũng sẽ không thỏa đáng.
Suy cho cùng Quý Minh Châu cũng là con gái, da mặt mỏng hơn nhiều, dù có thấy được hoặc là nghe được cũng sẽ rất ngượng ngùng.
Hơn nữa, áp dụng những biện pháp như vậy, ở một mức độ nhất định, bên trong tư tâm bà cũng sẽ không ủng hộ.
Con dâu mà mình vất vả lắm mới chọn lựa được, ai không vui cũng không thể để con bé không vui.
Thế nên những việc như thế này, vẫn nên âm thầm đánh tiếng với Giang Tịch.
Sau khi suy nghĩ trằn trọc, mẹ Giang khẽ hừ lạnh ra tiếng, tự cho rằng không ai thấy, giơ tay nhét mảnh lụa đen kia ngược trở lại vào thùng giấy.
“Mẹ sang bên này xem một lát, cũng không thấy con xuống lầu mở cửa, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện, con muốn dọa mẹ phát bệnh tim sao. Vừa rồi mẹ gõ cửa lâu như vậy, vẫn chỉ có Minh Châu ra mở cửa cho mẹ.”
“Mẹ nói muốn tới, cũng không nói rõ thời gian.” Giang Tịch ngồi dậy, ánh mắt lạnh nhạt, chỉ vội liếc qua cái thùng giấy trên tay mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3487916/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.