Quý Minh Châu đã nhìn thấy cái bóng bên phía tay phải, Giang Tịch đang đứng bên cạnh cầu thang trong phạm vi tầm mắt của cô.
Tầm mắt anh không rời khỏi cô, cũng chẳng có ý tứ muốn bước xuống bậc thang giống hệt như một khung ảnh đóng băng dừng lại ở giữa vậy.
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, lời nói của Quý Minh Châu đã đến bên miệng đột nhiên lại chuyển sang một hướng khác.
Cô vốn muốn hỏi anh tại sao lại đến lầu hai, nhưng nghĩ lại, Giang Tịch có vẻ như đang rất rảnh cho nên lại dạo ngang phòng làm việc.
“Anh…… Còn chưa ngủ sao?”
Lúc nãy cô cắt nối biên tập video xong thì thời gian cũng không còn sớm, càng miễn bàn là cô còn trái phải dọn dẹp rồi mới tắm rửa sạch sẽ.
Quý Minh Châu nhìn ra ngoài phía cửa sổ, sắc trời cũng đã tối đen như mực rồi.
Khung cảnh đường phố phồn vinh trải dài từ trung tâm thành phố, mơ hồ có thể thấy được xe cộ nối đuôi nhau thành một hàng dài, tỏa sáng rực rỡ nơi bầu trời giao cùng phía xa chân trời.
“Vừa mới xử lý xong một vài tài liệu.” Giang Tịch dứt lời rồi chậm rãi đi xuống dạo quanh.
Quý Minh Châu nhìn xuống, tầm mắt cô tập trung du ngoạn trên chiếc hộp nhạc.
Cô đem hộp nhạc về trạng thái yên lặng, đôi tay nâng lên trực tiếp cất vào trong lòng ngực.
“Tôi về phòng trước đây.”
Nói xong cô đứng dậy, vén mái tóc xoăn rơi xuống trước ngực ra phía sau.
Ngân Thành mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3487910/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.