Hoàng Mỹ Phượng thỉnh thoảng gửi ảnh du lịch cho Lý Mạn trên WeChat, chỉ có khung cảnh nhưng không có người, Lý Mạn nói bà nên chụp một vài bức ảnh với mọi người để còn giữ làm kỷ niệm.
Hoàng Mỹ Phượng nói trong máy bạn của bà có rất nhiều, sau này rửa ra cho cô xem.
Cuối tháng chín, Hoàng Mỹ Phượng bất ngờ nói với Lý Mạn bà muốn đi Tô Châu với bạn, bà nói bạn bà mới ly hôn, tâm trạng người ta đang rất tồi tệ, muốn đi mua sắm ở Tô Châu, Lý Mạn không cảm thấy có gì bất thường, cô còn vui nữa, muốn mẹ đi chơi cho thoải mái, chỉ nói đùa: “Dạo này bạn của mẹ sao hay gặp chuyện thế.”
Hoàng Mỹ Phượng nói: “Một người ở trong cuộc đời này, ai biết được điều gì sẽ xảy ra trong giây tiếp theo.”
Lý Mẫn dặn dò nhiều chuyện, Hoàng Mỹ Phượng cười nói: “Con gái tôi đã lớn lớn, hiểu chuyện, biết thương người khác.”
Từ bé đến lớn, bà luôn lải nhải bên tai Lý Mạn, không được chạm vào cái này, không được ăn cái kia, ra ngoài phải mang ô, mùa đông phải mặc nhiều áo, Hoàng Mỹ Phượng nghĩ, con gái mình lớn thật rồi, chuyện gì cũng tự làm được, con gái luôn luôn hiểu chuyện, cho dù bây giờ nhắm mắt cũng có thể an tâm.
Lý Mạn đi làm về, ghé vào siêu thị mua ít đồ ăn, vừa cúp máy thì điện thoại của Bùi Nghiệp Khôn gọi đến.
Ngày mai anh đi thi, đúng dịp cuối tuần, Lý Mạn có thời gian đi cùng anh.
Hôm nay trời thu nắng gắt, sau mấy ngày oi bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1715011/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.