Cô nàng Lý Mạn mộng mị ngủ một mạch đến tận bốn giờ ngày hôm sau, trong lúc Bùi Nghiệp Khôn gọi cô rời giường cô cũng ậm ự bỏ ngoài tai.
Bốn giờ sáng ngày mùa hè, yên lặng không tiếng động, sắc trời xám xịt, đan xen giữa những tầng mây có vài tia sáng, mọi thứ đều được bao phủ trong lớp lụa mỏng.
Trong căn phòng vẫn còn lưu lại mùi vị hoan ái của ngày hôm qua, không khí đặc quánh.
Anh nằm quay lưng về phía cô, mặt hướng vào tường, con gấu bông bị ép trong góc giường đến méo mó, tròng mát đen ngòm nhí nhảnh nhìn chằm chằm phía trước, anh không thích gối đầu thấp, nên kéo chân con gấu bông qua nằm chồng thêm.
Anh chỉ đắp chăn đến eo, để lộ phần lưng rắn chắc, cột sống hõm sâu vào trong, đường viền bắp thịt rõ ràng, mọi thứ đều được bao trùm bằng lớp chăn mỏng.
Trong căn phòng vẫn còn lưu lại mùi vị hoan ái, không khí đặc sệt.
Cô khẽ nhúc nhích cơ thể mình thì phát hiện hai chân vẫn còn mềm nhũn, cảm giác bất lực xuất phát từ tận trong xương cốt.
Tay cô choàng qua thắt lưng của anh, đầu ngón tay lành lạnh, Bùi Nghiệp Khôn hơi tỉnh mộng, theo bản năng cầm bàn tay ấy kéo lên vòm ngực mình, nắm chặt, tiếp tục ngủ.
Nằm thêm khoảng nửa tiếng, Lý Mạn cảm thấy đói, muốn rời giường kiếm gì bỏ vào bụng, động tác của cô rất nhẹ, người đàn ông trên giường vẫn ngủ ngon.
Khi mở tủ lạnh ra cô bị bất ngờ đến không tưởng tượng nổi, anh là người chỉn chu, nhưng những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714982/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.