Ngày hôm qua Lý Mạn cũng vừa từ Đồng Thành về, trong tủ lạnh trống không chưa kịp mua sắm gì, buổi trưa hai người ra ngoài mua chút đồ, xào đơn giản hai món ăn, ăn no sinh ý xấu, Lý Mạn thu quần áo vào thì anh theo phía sau, nắn bóp chỗ kia, anh chỉ tiếc tay mình không được dính vào mông cô.
Thoáng một cái đã mười hai giờ rưỡi, Lý Mạn vào phòng thay quần áo, Bùi Nghiệp Khôn nằm trên giường nhỏ của cô nhìn cô cởi rồi mặc quần áo.
Lý Mạn nói: “Em đi khoảng một tiếng, sẽ không quá lâu đâu, chìa khóa em để trên bàn, anh ra ngoài phải nhớ mang theo, em không mang.”
“Trí nhớ em như thế mà còn dặn dò anh, bên người chỉ có một cái chìa khóa?”
“Ừm, chủ nhà chỉ đưa em một cái.”
Lý Mạn mặc quần bò, chụp nút cài, tiện tay buộc tóc thành đuôi ngựa.
Bùi Nghiệp Khôn nói: “Em ở chỗ này của em một thời gian ngắn, đợi một lúc nữa đi xuống tìm bác thợ làm thêm hai cái chìa khóa nữa.”
Lý Mạn xoay người nhìn anh, đi tới bàn đọc sách đựng đồ trang điểm, nói: “Anh không về nhà trọ à?”
“Tay bị thương không thể làm việc được, bên kia không có gì hay ho để ở, chỉ có một đám người già xấu xí, chỗ này thoải mái, thoải mái muốn chết.”
“Vậy anh thay quần áo tắm rửa thế nào?”
“Đợi em về chúng ta đi dạo phố, nên mua thì mua một lần luôn.” Bùi Nghiệp Khôn vỗ vào cái giường, nói: “Tốt nhất đổi luôn cái giường này, nhìn đã biết không bền chắc rồi, đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714968/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.