Buổi chiều muộn, bởi vì cuối tuần, cộng thêm bão, thời tiết tương đối mát mẽ, trên đường còn nhiều người qua lại.
Từ cửa hàng thức ăn nhanh đi ra, Bùi Nghiệp Khôn đi về cùng cô.
Anh bước chân lớn, vóc người cũng cao, khi đi tạo ra cơn gió nhẹ, Lý Mạn mang giày cao gót, không đuổi theo kịp.
Vài học sinh nữ đi ngang qua đều bất giác quay nhìn vài lần, Lý Mạn thận trọng, đều thu hết vào trong mắt.
Anh chỉ có bề ngoài là tốt, từ nhỏ đã có rất nhiều bạn học nữ thích.
Bùi Nghiệp Khôn muốn nói chuyện với cô, đảo mắt phát hiện bên cạnh không có người, quay đầu nhìn cô tăng bước chân đi tới, anh nhếch môi cười, đứng tại chỗ đợi cô.
Bùi Nghiệp Khôn: "Lùn đã đành rồi, chân còn ngắn nữa."
Lý Mạn: "Ở trường trong nhóm học sinh nữ dáng em không tính là lùn."
"Lùn."
Hai người đi bằng nhau, Bùi Nghiệp Khôn thả chậm nước chân hơn.
Nếu nói ngày hôm qua anh không quen thuộc con đường này, lúc này đi lần thứ hai anh đã nhớ hoàn toàn.
Lý Mạn mở cửa, anh đứng sau lưng cô, chìa khóa chuyển động hai cái, âm thanh trong trẻo.
Lý Mạn ra sân thượng gom quần áo, Bùi Nghiệp Khôn đứng cạnh tủ giày đợi.
Anh lại liếc thấy cái đồ lót xếp ngay đó, tối hôm qua ánh đèn quá mờ không nhìn rõ, bây giờ thì rõ ràng rồi.
Lý Mạn nói: "Em đi lấy túi cho anh xách."
Cô xoay người đi vào phòng ngủ, nhìn xuyên qua khe cửa, cô khom người tìm túi trong bàn đọc sách, áo phông bị cuốn lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714947/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.