Năm 2017.
Tháng bảy Đồng Thành nóng bức như lò lửa, nhiệt độ cao liên tiếp mấy ngày liền, đài khí tượng thông báo sau hôm nay sẽ có mưa thậm chí là bão, chớp mắt đã đến hoàng hôn, tầng mây bị ép xuống thấp, âm u một mảng trời, nhưng một giọt mưa cũng không rơi xuống.
Càng về đêm thời tiết càng kém, hàng rào phòng ngự bị gió thổi đung đưa trái phải, va chạm với hàng cây, kêu kẽo kẹt. Quanh tuyến đường sắt hoang vu, chỉ còn lại núi cao và đồng ruộng, mà ngày hôm nay vừa nặng nề vừa oi bức, nhanh chóng chiếm đoạt dãy núi trùng điệp.
"Anh Khôn, bão đến rồi." Châu Kim ngẩng đầu nhìn trời, gió đánh vào mặt anh ta đau rát.
Bùi Nghiệp Khôn đi tiểu xong rùng mình một cái rồi kéo khóa quần lên, "Ngây ra đó làm gì, còn không mau đi làm việc đi, làm xong sớm thì được về sớm." Anh nheo mắt nhìn về phía cành cây nghiêng trái ngã phải, lẩm bẩm một câu: "Cái thời tiết quỷ quái gì."
Mạng lưới bảo vệ từ phía nam trạm số 1 đến 24 phía bắc thành phố Đông Thành bị rỉ sét hoen ố, bão thổi một cái, ốc vít không chống chọi nỗi liền rơi xuống, vài người còn ở cột số lượng chỉ nghe sau lưng ầm một tiếng, rung trời động đất.
Tấm lưới bảo vệ ở bên bờ đã đập ngang xuống đường sắt, một khối bị ngã bắt đầu kéo liền vài khối bên cạnh nghiêng ngã theo, cây cối bị tấm lưới bảo vệ ngăn lại giống như con mãnh thú chạy trốn mang tất cả cành lá và dây leo tuôn hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714941/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.