Sáng sớm hôm sau, Lục U mơ mơ màng màng tỉnh dậy trên giường.
Vừa mở mắt ra đã nhìn thấy gương mặt phóng đại có hơi mũm mĩm của Lục Ninh.
Lục U hét lên, theo bản năng nhấc chân đạp bay cậu.
“Áu!” Lục Ninh hét lên một tiếng: “Cô gái thô lỗ này!
Lục U tức giận nói: “Bạn nhỏ Lục Ninh, chị đã nói bao nhiêu lần rồi, lúc chị vừa tỉnh ngủ đừng có dọa chị!”
Lục Ninh ôm chân, vô tội nói: “Em chỉ nóng lòng muốn biết, cảm nhận của đương sự về khoảnh khắc độn thổ thôi mà.”
“Khoảnh khắc độn thổ gì cơ?”
Lục Ninh dạt dào hứng thú ngồi bên cạnh giường: “Ngày hôm qua sau khi uống say, chị còn nhớ gì không, chị còn nhớ mình về nhà thế nào không?”
Trong lòng Lục U có dự cảm không tốt: “Hình như... chắc là... có lẽ... có chút ấn tượng. Tưởng Đạc đưa chị về à?”
Lục Ninh gật đầu đầy ẩn ý: “Chị biết tại sao anh ấy phải đưa chị về không?”
Lục U: “Em bảo à.”
“Em không mạnh mẽ như vậy đâu, bà chị!!!”
Trên mặt Lục Ninh lộ ra nụ cười quỷ quyệt, hắng giọng, học giọng điệu của cô, giả vờ diễn lại: “Em không dậy nổi, Tưởng ca ca phải ôm thì mới khỏe lại được! Còn muốn bế công chúa!”
Lục U mỉm cười, lắc đầu nói: “Chuyện này... tuyệt - đối - không - có - khả - năng.”
“Em biết chị sẽ không chịu thừa nhận mà.”
Lục Ninh đã có chuẩn bị trước, lấy điện thoại di động ra, cho Lục U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-roi-toi-tim-duoc-moi-moi/3568229/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.