*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật ra năm trước không mua nhiều đồ tết lắm, hiện giờ mấy hàng quán đều đóng cửa nghỉ tết cả rồi, mùng năm tết mới bán hàng trở lại. Tuy thế nhưng hai người vẫn nhân lúc năm cũ vẫn còn xếp một buổi rảnh rỗi đi chợ mua đồ, không vì cái gì đặc biệt cả mà là đã ở cùng nhau rồi thì cũng nên sắm tết đầy đủ một lần.
Cận Chước lấy bánh chẻo đông lạnh trong tủ lạnh ra, đang nghĩ xem nên làm nhân thịt lợn hay nhân thập cẩm hay là nhân thịt gà nấm hương thì bánh chẻo trong tay đã bị Lâu Duyên cướp lấy đặt trở về chỗ cũ.
"Tự mình gói mới có ý nghĩa." Lâu Duyên vừa nói vừa tìm kiếm. "Cần tây, thịt lợn, bột mì..."
Cận Chước thấy cậu nhiệt huyết dâng trào muốn gói bánh chẻo cũng đẩy xe phụ giúp cậu đi tới gian mua nguyên liệu: "Em đề cao tay nghề của anh quá rồi, mua thêm một ít đồ đông lạnh đi, đến lúc đó anh làm bánh chẻo mềm như cháo vẫn còn cái để ăn."
Lâu Duyên vẫn cố chấp chọn bột mì bỏ vào xe đẩy: "Sợ cái gì, anh làm mấy món khó ăn trước đây em cũng thấy hết rồi, ai dám chê nào."
Cận Chước bị chọc cười, đúng là từ trước dến giờ Lâu Duyên chưa từng ghét bỏ tay nghề của mình, đôi khi hắn làm cơm không nhai nổi nhưng Lâu Duyên vẫn ăn ngon lành, giống như bị mất hết vị giác rồi vậy.
Cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-nam-thu-tu/1352054/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.