Nàng muốn đi đâu?”“Ta muốn đến Định Châu .” Ánh sáng lờ mờtrong xe ngựa khiến ta cảm thấy buồn ngủ. Định Châu là một thành nhỏ ởbiên ải, phong cảnh tuyệt đẹp, là mục tiêu thứ nhất trong hành trìnhthăm khắp giang sơn tú lệ của ta. 
“Định Châu? Đến đó để làm gì chứ?” 
“Nhìn ngắm phong cảnh, nếm đồ ăn ngon.” Dù sao số tiền trong tay ta đủ để một nhà bình thường sống hết mấy đời. 
Hoa Thành Cẩm nghe xong không hỏi nữa. Ta lắc lư trên xe ngựa, thiếp đi trong tiếng lọc cọc đều đặn. 
Tỉnh lại liền cảm thấy cổ ê ẩm, trái phải vẫn tròng trành, ta xốc rèm lên xem cảnh vật bên ngoài, xe ngựa đangchạy trên một đường lớn rộng thênh thang. Phong cảnh xung quanh khôngđẹp lắm, chỉ có cây cối thưa thớt và một vùng cỏ dại. Ta nhíu mày:“Chúng ta đang đi đâu thế?” Thật ra trong lòng vẫn hơi sợ tên Hoa ThànhCẩm này thừa cơ lừa bán ta đi. 
“Nàng tỉnh rồi.” Là câu khẳng định. 
“Ngươi định đi đâu?” Ta hỏi lại một lần. 
“Chẳng phải nàng muốn tới Định Châu sao?Trước khi trời tối phải đến một trấn nhỏ phía trước, nếu không thì đànhngủ ngoài trời thôi.” Giọng Hoa Thành Cẩm hàm chứa sự trêu chọc. 
“Ngươi từng đến Định Châu rồi ư?” Hoài nghi hắn. 
“Tất nhiên, không thì sao ta có thể biết đường?” 
“Cảnh sắc nơi đó thế nào?” 
“À, cũng tạm được. Nhưng mà ở đó có rất nhiều mỹ nữ.” 
Ta nghệt mặt, bỗng nhiên biết vì sao hắnđã từng đến Định Châu. “Tới trấn nhỏ kia ngươi để ta lại là được, lầnnày làm phiền ngươi quá.” 
“Muốn ta bỏ nàng?” Hoa Thành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-re-uyen-uong-vo-toi-bo-chong-co-ly/81688/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.