Hai hàng lông mày của Thanh Loan nhíulại, chân vừa ngừng, miệng đã kêu khẽ: “Hoa Thành Cẩm!” Vẻ mặt kia rõràng là đang thầm oán ‘vì sao chàng không để ý tới ta’? 
Có điều Hoa Thành Cẩm không hề đếm xỉa,chỉ chăm chăm phủi vạt áo, đáp: “Không cần to tiếng thế, ta còn chưađiếc.” Đây là lần đầu tiên ta thấy Hoa Thành Cẩm có thái độ thờ ơ với cô nương, lòng hiếu kỳ lập tức trỗi lên. 
Thanh Loan nghe vậy liền đỏ mặt, xấu hổrút kiếm: “Ta từng nói nếu gặp tặc nhân nhà ngươi lần nào sẽ giết lầnấy.” Hoàn toàn không để ý đến việc bên cạnh Hoa Thành Cẩm còn có mộtngười qua đường A tạm thời không tiện di chuyển. 
Hoa Thành Cẩm vọt sang bên cạnh, nhảy lên nhảy xuống vài lần rồi dừng ở một chỗ mànếu bọn họ có đánh nhau cũng sẽ không ảnh hưởng đến sự an toàn của ta.Thanh Loan đuổi sát hắn, bên hồ mịt mờ sương mù, hai thân ảnh một xanhmột tím không ngừng xoay chuyển, ngân kiếm trong tay Thanh Loan vờn múa, ánh kiếm bắn ra bốn phía. 
Ta từng nghe người thuyết thư ở Bích Thủy lâu nói về Thanh Loan, nàng là nữ hiệp khách hành hiệp chính nghĩa nổidanh trong chốn giang hồ, có võ công tu vi cao cùng diện mạo xinh đẹp vô song, từng đại chiến với nhị đương gia của Tứ Hải tiêu cục ngoài Hoàngthành, khiến vị nhị đương gia không việc ác nào không làm kia phải cúiđầu nhận tội, còn nhiều lần trợ giúp triều đình, có danh tiếng ở cả hắcđạo bạch đạo. Về phần ‘Hiệp nữ Thanh Loan đại chiến Hoa Thành Cẩm’ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-re-uyen-uong-vo-toi-bo-chong-co-ly/2186198/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.