Bọn họ đi rồi, đámngười xem náo nhiệt đập nồi, nhất thời nghị luận ầm ĩ: "Lần này Chu tiểu thư có thể xuất, những chàng trai tuấn tú của thị trấn chúng ta khôngcần phải chạy trốn nữa rồi!” Có người yên tâm thở ra một hơi, rất có cảm giác Thẩm Y Nhân trừ hại cho dân
"Chà chà! Công tử tuấn tú nhưvậy lại sánh duyên với con cọp lông đó, thật sự là phí của trời a!" Dânchúng dậm chân hết sức tiếc hận Phan Kim Liên sánh duyên Võ Đại Lang
"Ai biểu cha của con cọp lông đó có tiền có quyền, tất cả huynh đệ đều võnghệ xuất chúng, lão già ta đây muốn làm con rể người ta, người ta cònkhông muốn a!" Cũng có người hâm mộ, đố kỵ, oán hận !
"Hứ! Ôngnghỉ ngơi nhiều một chút đi! Con cọp lông đó chỉ thích để ý những tiểutử anh tuấn thôi, tỷ võ chiêu thân chỉ là mánh khóe thu hút bọn công tửxinh đẹp tới đây!” Có một người từng trải nội tình châm chọc
"Này Chu tiểu thư không phải là quái vật đầu thai chứ? Dáng vẻ bộ mặt. . . . . ." Có người đã lạc đề cách xa vạn dặm, dù sao chuyện này không có ởtrên người mình, đứng nói chuyện cũng không đau thắt lưng.
"Hư!Hư! Ngươi không có bị nàng đánh qua đúng không?" Mọi người cùng nhau hưhắn, dạy dỗ hài tử này không cần họa là từ miệng mà ra.
Lại nóivề ba người mò đầu không biết não vừa bước vào phía sau đài, không đợihọ đứng vững, một tiểu hán tử bộ mặt râu quai hàm dài đen thùi lùi vôcùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/2471580/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.