Lúc đầu ra đường Sính Đình có chút thận trọng, muốn học Thẩm Y Nhân thay nam trang. NhưngThẩm Y Nhân chê nàng mặc nam trang quá ẻo lả rồi, thân hình nữ nhi lạixinh đẹp làm cho người ta rãi rỏ ba thước, dứt khoát vẽ hai khối bớttrên mặt để thay đổi bộ dạng. Cứ như vậy che đậy toàn bộ vẻ đẹp trờisinh của nàng, dứt khoác chơi đùa vô pháp vô thiên. Trời mới biết nàngvà Thính Vũ đã bao nhiêu lâu rồi không có đi dạo phố, không có lộ mặt ra ngoài, không từ mà biệt, liền hít không khí mới mẻ bên ngoài một cáithật sâu, đó cũng là một phen tư vị đặc biệt ở trong lòng a!
Dọctheo con đường Sính Đình và Thính Vũ cực kỳ hưng phấn phê bình cảnh sắctrên đường, giống như hai con chim sẻ om sòm, bị nhiều màu sắc thế giớibên ngoài hấp dẫn, hiếm khi tháy Thẩm Y Nhân kiến thức rộng rãi chỉ đứng đó mỉm cười nhìn bọn họ, có lúc cùng bọn họ vui đùa. Ngày trôi qua thật nhanh, cứ như vậy ba người bất tri bất giác du ngoạn đến quang cảnh vui vẻ của trân Bảo Bình.
Họ tìm chỗ cột xe ngựa xong, chậm rãi sáng ngời đến chỗ tỷ võ chiêu thân, không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Hai nam tử kia không phải nói là người ta tấp nập sao? Tại sao chỉ có thưa thớtmột vài người, vả lại đa số là các ông cụ trên năm mươi tuổi
Ngược lại trên lôi đài có hai người không còn hơi sức khoa tay múa chân, mộtngười là cụ già tiều tụy, quần áo lam lũ, một người khác là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/2471578/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.