"Hộ vệ gì?" Sính Đình nâng mắt hồng hồng lên hỏi nàng ta, một am ni cô hương khói không thịnh vượng còn có hộ vệ? Nàng cúi đầu suy nghĩ một chút, nhất định là HiênViên Húc phái người canh giữ ở chỗ này, trái tim nhất thời xông lên mộtcảm giác phức tạp khó tả.
Nàng rầu rĩ nhẹ nhàng xoa trán một cái, tạm thời vứt bỏ mọi phiền não buồn khổ, buông lỏng tựa vào trong ngựcThẩm Y Nhân, trên bộ mặt tuyệt mỹ dần dần lộ ra vẻ vui mừng, chợt lại có chút thấp thỏm lo lắng hỏi: "Chuyện của tỷ xử lý xong chưa? Sẽ không có người đuổi giết tỷ nữa chứ?”
Lúc trước nàng và Thính Vũ ở phíasau núi cứu được Thẩm Y Nhân lúc đó bản thân nàng ta bị trọng thương,hôn mê bất tỉnh. Chủ tớ hai người thấy nàng ta đôi mày thanh tú hài hòavới tóc mai, màu da trong suốt dịu dàng, sinh ra đã đẹp đẽ động lòngngười, suy đoán nhất định là thiên kim nhà giàu nhu nhược yếu đuối gặpphải đạo tặc, không khỏi vì hoàn cảnh không may của nàng ta mà đau lòngrơi lệ. Vậy mà khi vết thương tốt lên một chút thì mỹ nhân này liền cắnrăng nghiến lợi, nắm mống vuốt, la hét muốn đi báo thù, cũng dõng dạctuyên bố nhất định sẽ giết sạch kẻ thù, sau đó trở lại tìm các nàng. Báđạo cuồng vọng giống như Ác La Sát làm Sính Đình và Thính Vũ cả kinh cằm đều muốn rớt xuống, nàng ấy mắt sáng long lanh, sóng mắt dịu dàng nhưvậy có thể giết người sao?
"Những kẻ truy sát ta toàn bộ đã chếtsạch rồi! Về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/2471561/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.