Tối đó nha hoàn trang điểm sửa soạn đồ đạc cho ta một phen rồi dẫn ta tới phòng trước.
Nhiếp Chính Vương có tổng cộng mươi ba người thiếp, tối nay bọn họ đều ăn diện thật lộng lẫy, xinh đẹp như hoa, ai cũng mong có thể được Nhiếp Chính Vương để ý tới.
Ta mặc chiếc váy màu vàng nhạt ngồi ở trong góc, yên lặng chờ đợi.
"Nhiếp Chính Vương đến!"
Đây là lần đầu tiên ta được thấy Nhiếp Chính Vương hàng thật giá thật đó.
Ta tò mò ngước lên nhìn.
Người đàn ông có vóc dáng cao lớn khoác lên người chiếc áo bào màu đen lẫn sắc vàng, trên mặt gã là chiếc mặt nạ lóa mắt vô cùng phô trương.
"Tham kiến Nhiếp Chính Vương Điện hạ."
Mười mấy thê thiếp rối rít đứng dậy hành lễ, ta cũng nhanh nhảu học theo bọn họ.
Ta không nhịn được mà thầm thì, "Chậc... lão già này còn thích ra vẻ nữa cơ đấy, để ta xem ngươi mang mặt nạ thì ăn cơm thế nào."
Không biết có phải trực giác nhầm lẫn hay không mà vừa nói xong ta đã thấy Nhiếp Chính Vương hơi khựng lại.
Ta hít vào một hơi sâu.
Nào ngờ Nhiếp Chính Vương lại thong thả đi tới ngồi vào ghế chính.
Ta thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu tìm kiếm Ngụy Kiêu.
Không phải Ngụy Kiêu là thị vệ thân cận của Nhiếp Chính Vương à? Sao hắn không ở bên cạnh lão già này?
Chẳng lẽ hắn chưa tới đây ư? Tiếc quá.
"Miễn lễ, khai yến."
Kèm theo tiếng ra lệnh của Nhiếp Chính Vương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-moi-nang/2725367/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.