Hồn ta lang thang đi đây đi đó khoảng một canh giờ, sau đó ta mới nhớ đến việc sắp xếp chỗ ở cho đám nha hoàn yểu điệu kia.
Sau khi đuổi bọn họ về phòng, ta lại lấy trộm xiêm áo của một nha hoàn rồi chạy tới viện chính.
Ta muốn đi tìm Ngụy Kiêu.
Chẳng thể đợi thêm được nữa, chờ đến đêm nay bọn họ ném ta lên giường của Nhiếp Chính Vương thì mọi chuyện sẽ không cứu vãn được nữa đâu.
Ta bôi ít nhọ nồi lên mặt để trông đen hơn một chút rồi bước nhanh tới viện chính, suốt đường đi ta cứ cúi gằm mặt để không ai chú ý tới.
Ngoài viện chính có thị vệ canh gác.
"Đứng lại!"
Thị vệ mặt lạnh ngăn ta lại.
"Nha đầu không biết quy củ, đây là nơi ở của Điện hạ, sao ngươi lại tới đây?"
Ta cắn môi, móc ra ít bạc vụn từ trong túi rồi lén đưa cho thị vệ kia, còn nói nhỏ với gã: "Đại ca, ta chỉ muốn tìm người thôi... Xin hỏi Ngụy Kiêu có ở đây không? Ta tìm hắn có việc."
Sắc mặt của đám thị vệ lập tức thay đổi khi nghe lời ta nói, sau đó bọn họ không những đè ta lại mà còn ép chặt hai tay ta ở sau lưng.
"Lớn mật! Nô tỳ ti tiện mà không biết trời cao đất dày, vọng tưởng leo lên chủ tử, phất thành Phượng Hoàng!"
Cmn.
Hôm nay ta giả làm nha hoàn, còn Ngụy Kiêu chỉ là thị vệ thân cận của Nhiếp Chính Vương. Rõ ràng thân phận của hai chúng ta ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-moi-nang/2725353/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.