Ngụy Kiêu đuổi tất cả nha hoàn ra ngoài để hắn tự rửa mặt cho ta.
Ui, con người của hắn thích cái gì là phải làm cho bằng được.
Đợi Ngụy Kiêu mặc quần áo cho ta xong thì mặt ta cũng đỏ lựng cả rồi.
"Nào có ai như chàng... Vương gia như chàng mà còn mặc y phục cho ta, để đám ám vệ kia trông thấy, bọn họ sẽ cười nhạo chàng mất thôi."
Ta ngồi trước bàn trang điểm để Ngụy Kiêu thoa son cho mình.
"Bọn họ không dám đâu."
"Hừ, Nhiếp Chính Vương Điện hạ quả là uy phong đó nha."
Cô nương trong gương tóc đen như mun, đôi mắt trong vắt như mặt hồ, làn da trắng nõn như tuyết, đôi môi đỏ mọng ướt át quyến rũ biết bao.
Sắc trời dần tối đi, đến lúc dùng bữa rồi.
"Ngụy Kiêu, không phải tối nay chàng muốn viên phòng với ta à?"
Nghe vậy, Ngụy Kiêu bật cười chọc vào mũi ta, "Cô nương không biết xấu hổ này."
Ta nghiêng đầu né tránh, sau đó nghiêm túc nhìn vào gương mặt tuấn mỹ như tiên của người nọ, "Ngụy Kiêu, nếu chàng thật sự yêu ta, muốn ở bên cạnh ta thì giải tán hậu viện, sắp xếp thỏa đáng cho các nàng đi. Cho dù chàng không động vào bọn họ, nhưng ta không chấp nhận người đàn ông của mình có mười mấy tiểu thiếp đâu."
Ngụy Kiêu bất đắc dĩ, "Nhiêu Nhiêu, sáng sớm hôm nay ta đã đưa bọn họ đi rồi."
"Vậy sao lúc trước chàng tuyển nhiều thiếp thất như thế hả? Nạp về rồi cho bọn họ quanh quẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-moi-nang/2725344/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.