Mặt trời từ phía Đông chậm rãi nhô lên, ánh mặt trời ấm áp nhuộm đỏ cả đất liền. Trên sườn núi mênh mông bát ngát trăm hoa khoe sắc, gió thổi nhẹ qua, mang theo hương hoa nồng đậm từng đợt từng đợt thổi tới phương xa.
Trái ngược với ánh nắng tươi sáng bên ngoài, trong rừng rậm không người yên ắng lại là một cảnh khác.
Yêu khí đục ngầu dày đặc bao phủ trên không khắp rừng rậm, trời đất trong này ảm đạm thất sắc. Yêu khí không ngừng bốc lên, tia chớp màu tím như ẩn như hiện, sinh vật sống trong rừng đều bị tà khí nồng đậm này doạ cho sợ tới mức lui về sào huyệt, không dám nhúc nhích.
“Oành —— oành —— “
Sâu trong rừng rậm có tiếng bước chân nặng nề truyền đến, một chút lại một chút giậm xuống mặt đất, khiến cho đất rung núi chuyển.
Tiếng bước chân chợt dừng lại, truyền đến một trận gầm gừ còn to hơn, đủ để rung chuyển trời đất.
“Ô ———— “
“Khôi, đừng kêu nữa, thật ồn ào!” Nữ tử ngồi dưới bóng cây nghỉ ngơi chậm rãi mở hai tròng mắt thâm thuý như biển, mang theo chút bất mãn với quái vật to lớn xấu xí đang gầm trước mắt.
Ngũ quan xinh xắn, tóc dài như mực, dáng người linh lung, cô gái trước mắt thoạt nhìn tựa như yếu đuối vô cùng. Nhưng mà sơn mị (chắc là yêu quái núi gì đấy, ta không chắc lắm) bị giáo huấn kia rất nghe lời dừng lại, thân hình giống như quả núi nhỏ ngốc nghếch chậm rãi hạ xuống.
Hình thể đen thui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-sesshoumaru/2149059/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.