Hắn tên là Kagewaki.
Nhưng mà thiếu thành chủ hắn lại có một thân thể yếu ớt hơn so với mọi người, tất cả chỉ vì hắn có một thân thể có thể hấp dẫn yêu ma.
A, quá mức tinh thuần cũng là một cái tội!
Hắn tự cười giễu, không phản kháng, tuỳ ý để quái vật xấu xí kia vọt vào trong cơ thể. A, dù sao cũng đã sớm thành thói quen, không phải sao?
Đang ngủ say, có một cỗ mùi hương thanh nhã thơm tho quanh quẩn ở mũi, một bàn tay mát rượi phủ lên cái trán nóng rực của hắn.
“Ừm, phát sốt sao?”
Tiếng nói mềm nhẹ như gió xuân tẩy rửa tâm hồn dơ bẩn của hắn, lại như một ngọn đèn sáng dẫn hắn ra khỏi vực sâu.
Là ai, là ai vậy? Thật làm người ta ấm áp.
Giãy dụa mở mắt, hình ảnh dần dần rõ ràng, hắn có thể như ý nhìn thấy cô gái ngồi ngay ngắn bên cạnh mình.
Mi như thuý vũ (không hiểu),da trắng nõn nà, môi hồng như cánh hoa. Nhưng mà hết thảy ngàn vạn lần đều không sánh được với đôi mắt thâm thuý.
Chỉ liếc mắt một cái, liền trầm luân trong đó.
“Ngươi là ai?” Lần đầu tiên hắn không thủ lễ tiết mà hỏi như vậy.
Khoé môi nàng nhếch lên cười nhàn nhạt, xua đi không khí âm u của cả căn phòng.
“Ta là — – Tiêu Lăng Nguyệt…”
“Điện hạ, ngài nên nghỉ ngơi.” Cách một màn trúc, gã tôi tớ quỳ trên mặt đất thỉnh cầu quân chủ tuổi trẻ mà suy yếu, không muốn hắn quá gắng sức.
Mấy ngày trước, lão quân chủ bất hạnh qua đời, gia nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-sesshoumaru/125175/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.