Lần đầu tiên cậu ba nghe mấy từ đó được mẹ mình nói ra, cậu ngạc nhiên lắm, cậu tạm thời chưa nghĩ ra được mẹ mình đang nói chuyện cho phép cậu đón mẹ con Nhàn về. Trong khi chỉ mới đây thôi, là ngày hôm qua, bà hội đồng còn tức giận đến không thở nổi vì chuyện cậu thôi Ngọc Nguyên, vậy mà hôm nay bà nói tới chuyện: gọi mẹ con nó về. Cậu ba nghi hoặc hỏi lại: 
-Dạ? Mẹ nói như vậy là sao ạ, mẹ có ý gì ạ? 
Bà hội đồng cũng biết là cậu ba chưa hiểu vấn đề bà định nói, bà thở dài với vẻ bất đắc dĩ, nhắc lại: 
-Mẹ đã biết hết tất cả mọi chuyện rồi, con đưa mẹ con con Nhàn về đây đi. 
Trải qua một đêm dài trằn trọc, trăn trở không ngủ được, bà hội đồng đã suy nghĩ thật kĩ rồi mới đưa ra quyết định này. Trong đêm đen dài thườn thượt, bà đã suy nghĩ rất nhiều chuyện, suy nghĩ về những chuyện đã qua, những lời cậu ba đã nói, và cả những lời của Ngọc Nguyên nữa. Có thể nói đây là một dịp để bà hội đồng có cơ hội nhìn nhận lại vầ xem xét bản thân mình đã vô lí và đối xử tàn nhẫn với cậu ba như thế nào. Bao lâu nay bà cứ luôn gắn cái mác yêu thương con nhưng bà luôn bắt ép cậu ba làm những điều bà thích chứ cậu ba thì không. Đặc biệt hơn là bà hội đồng nghe Ngọc Nguyên nói cậu ba đã tìm ra Nhàn, và giữa Nhàn với cậu đã có một đứa con, và bao lâu nay Nhàn vẫn nuôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-em/428525/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.