Cậu ba luôn nhớ lời Nhàn đã dặn cậu trước khi cậu đi, đó là bao giờ thu xếp xong công việc hãy về với cô, còn không thì biên thư về cho cô được biết tình hình. Và cậu ba đã thực hiện được những điều mình đã hữa với Nhàn, vì mấy ngày cậu về nhà cậu ở nhà, cậu không thể đích thân quay về trong lúc nhà lớn đang lu bu một số việc, nên cậu ba có viết thư cho Nhàn và giải thích rõ ràng mọi chuyện để Nhàn hiểu tình cảnh của cậu, thông cảm cho cậu làm chuyện này. Lẽ nào Nhàn không nhận được lá thư của cậu hay sao mà phải lặng lội đến làng Đoài cách đây bốn, năm tiếng đi bộ để tìm cậu? 
Chuyện là sau khi cậu ba đi về nhà, nhìn thấy bà hội đồng đang bệnh nặng có nguy cơ không qua khỏi, lòng cậu không khỏi áy náy và xót xa. Khi bà hội đồng yếu ớt nằm trên giường bệnh trăn trối về tâm nguyện của mình là cậu ba phải lấy tiểu thư Ngọc Nguyên, con của một gia đình thương nhân giàu có nhất làng Đoài. Bà hội đồng còn nói thêm là không phải mà tự nhiên mà bà ngăn cấm không cho cậu ba tới với Nhàn. Mà bởi vì nhà ông bà hội đồng cùng nhà của tiểu thư Ngọc Nguyên có giao tình từ trước, hai nhà đã từng hứa hôn với nhau từ thời tiểu thư Ngọc Nguyên mới được sinh ra. Hai mươi mấy năm nay, có thể thời gian đã trôi qua lâu rồi, nhưng lời hứa hôn của những người lớn thì còn mãi không bị lãng quên theo thời gian. Cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-em/428514/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.