Yêu được, buông bỏ được chính là bản lĩnh của Nhàn. Đã từng hứa sẽ ở bên cạnh cậu ba cả đời, sẽ không bao giờ bỏ cậu đi trước, nhưng hôm nay Nhàn phải thất hứa với cậu rồi. Đời Nhàn có thể chịu cực, chịu khổ được nhưng cô không bao giờ chịu kiếp chồng chung hoặc là làm vợ nhỏ, nhân tình của người khác. Kể cả người đó có là cậu ba – người đàn ông cô yêu tận xương tủy cũng không ngoại lệ. Trước đây khi cô nguyện ý cùng ở cùng cậu một cách danh không chính, ngôn không thuận, không danh không phận là vì cậu ba lúc đó chỉ có mình cô. Nay cậu đã có vợ rồi, một người vợ được gia đình cậu chấp nhận, được cưới sinh hẳn hoi chứ không phải đưa nhau đi đến nơi khác sinh sống như cô, là Nhàn không còn lí do gì để tiếp tục ở bên cạnh cậu ba nữa. Cô nhìn thấy cái đám cưới nhà cậu ba lớn như vậy, cũng đoán được cậu ba cưới con gái nhà hội đồng làng nào đó, hoặc là tiểu thư nhà giàu bậc nhất nhì cái huyện này, và dù cho có là ai, thì người đó cũng xứng đôi đi bên cạnh cậu. Trong khi Nhàn… cô nhìn lại bản thân mình, ngoài thứ tình cảm chân thành cô dành cho cậu ba ra thì không còn gì nữa cả. Gia cảnh cô nghèo hèn đã không xứng với cậu ba một phần thì cái vết nhơ trong quá khứ là cậu ba từng chuộc cô từ kỷ viện ra khiến cô càng không xứng với cậu vạn phần. Cộng thêm việc gia đình cậu ba ai cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-em/428512/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.