Ban đầu, khi mới đến đây sinh sống, đất đai còn khô cằn, cậu ba cùng vợ mình sinh sống bằng nghề buôn bán. Mỗi ngày cậu ba sẽ vào trong rừng đốn củi, hái nấm, rồi mang ra chợ để Nhàn bán, sau đó họ sẽ dùng tiền mình đã bán nấm, bán củi được để mua gạo, mua các vật dụng cần thiết trong gia đình. Khá khó tin nhưng đôi vợ chồng trẻ đã dùng cách đó để sống sót qua chuỗi ngày đầu khi mới đến nơi lạ nước lạ cái. Một thời gian ngắn sau thì cậu ba không phải đi vào rừng nữa, mà cậu tận dụng ngay mảnh đất mình đang ở, cày cuốc rồi trồng các loại cây hoa màu ngắn ngày. May thay những loại rau, loại quả cậu ba trồng đều sinh sôi phát triển tốt, ít bị sâu hại, càng không bị dịch bệnh. Dần dần, mảnh vườn nhỏ trở thành nguồn sống của hai người, trở thành nguồn thu nhập chính. Sau đó, nhờ chăm chỉ làm việc, chi tiêu hợp lí, mà vợ chồng cậu ba có dư một chút ít phòng thân. Mỗi lần tính nhẩm số tiền mà cả hai vợ chồng tiết kiệm được, Nhàn vui lắm. Cô vui vì đây chính là một cuộc sống bình dị nhưng hạnh phúc mà cô đã từng nghĩ là cả đời này mình sẽ không bao giờ có được. 
Những ngày này trôi qua là một cuộc sống là Nhàn đã mơ ước từ lâu, một cuộc sống vợ có chồng, chồng có vợ. Nhàn đã từng nói là chỉ cần cậu ba yêu thương cô, có chịu khó, chịu khổ thế nào cô cũng chịu đựng được. Nhưng từ lúc hai người gọi nhau một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-em/273469/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.