Đoạn thời gian trước, vì chiếu cố Tịnh Tề trong bệnh, làm tiến độ làm việc của Ninh Nhi chậm lại rất nhiều, có lúc nghỉ phép một lần là hai ba ngày. Lưu Hằng coi như một ông chủ tốt, chỉ gật đầu không nói thêm gì, Ninh Nhi biết Lưu Hằng là chiếu cố mình, bởi vậy chờ sau khi thân thể Tịnh Tề khôi phục, cô liền quay lại làm việc bán mạng cho Lưu Hằng.
Mùa xuân tới, công ty xuất nhập khẩu tiến vào mùa thịnh vượng đầu tiên của năm, các đơn đặt hàng nhiều vô số làm cho người ta vừa đau đầu lại vừa hưng phấn. Lưu Hằng cùng một công ty khác liên thủ tiến hành một phi vụ lớn, song phương cần phái một đại diện đến xưởng ở Thượng Hải để đàm phán.
Lưu Hằng giao nhiệm vụ gian khổ này cho Ninh Nhi.
Ninh Nhi hết sức không tình nguyện, nhưng nghĩ đến dù sao Lưu Hằng cũng đối đãi cô không tệ, cuối cùng đành gật đầu đáp ứng. Mặc dù chỉ cần đi hai tuần, nhưng đó là mười bốn ngày không được gặp Tịnh Tề, Ninh Nhi người còn chưa đi trong lòng liền tràn đầy nỗi buồn ly biệt.
Đêm trước ngày xuất phát, Tịnh Tề đãi Ninh Nhi một bàn lớn toàn đồ ăn ngon, sau đó hai người cùng đến quảng trường tản bộ, chân Tịnh Tề vẫn còn yếu, mỗi ngày buổi tối anh đều đi tản bộ một giờ, đây là một trong các phương pháp phục kiện.
Trong vườn hoa nhỏ ở công viên, bọn họ là một đôi làm cho người ta hâm mộ, hai người trẻ tuổi vóc dáng cao ráo, cô gái đáng yêu hệt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-anh/525233/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.