Tô Gia Hân có chút chột dạ khi thấy anh nhìn mình chăm chăm, cô ngồi xuống, cúi đầu thật thấp như sợ bị anh nhìn thấy.
Vương Nhất Hạo thu liễm ánh mắt trầm tư, tiếp tục mỉm cười rồi làm quen với mọi người:
" Hôm nay tôi nhận chức trưởng phòng, nhưng nói về kinh nghiệm thì không bằng mọi người, mong mọi người sau này chỉ bảo".
" Tổ trưởng quá lời rồi".
" Haha, đúng thế".
Các nhân viên dường như bị gương mặt của anh mê hoặc rồi, vây quanh anh hệt như hổ đói.
Cô cúi đầu, cố gắng khiến bản thân trở nên vô hình nhất cs thể.
Chàng trai vờ đảo mắt quan sát phòng làm việc, nhưng thực ra là đang nhìn xem cô đang làm gì, đôi mắt sắc có hơi nhíu lại, môi mỏng kiêu ngạo nhếch lên, chỉ trong một chốc lát, chẳng ai nhìn thấy được.
Vương Nhất Hạo thu lại vẻ mặt của cáo, dùng bộ dạng vô hại của cún nhỏ thay thế:
" Hôm nay tan làm tôi sẽ mời mọi người dùng bữa, không phải vì tôi nhận chức mà là vì hôm nay là ngày đầu chúng ta gặp nhau, duyện phận sâu đậm thế này phải biến nó thành kỷ niệm mới đúng".
".........".
Tô Gia Hân ngồi ở góc xa, chẳng biết anh đang muốn làm gì, nhưng cô ngửi thấy mùi nguy hiểm, môi nhỏ mấp máy:
" Tôi không đi được".
Mắt cô gái nhỏ lơ đễnh nhìn lên, liền thấy mọi người đang đổ dồn sự chú ý lên bản thân, mà chàng trai nào đó đã sớm nhìn về phía cô, môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652429/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.