Tô Gia Hân được anh kéo vào trong lồng ngực, cảm giác uất ức và tủi thân dâng lên.
Lúc vẫn còn cha, cô phải cố gắng làm việc, dù có bệnh đến liệt giường vẫn phải lê lết thân thể kiệt quệ đi làm, bị đòi nợ đe doạ, tác động vật lý, sợ hãi đến mức từng muốn kết liễu bản thân, cô vẫn phải gồng mình lên để đối mặt. Đêm đêm chỉ có thể chui vào trong chăn, cố gắng nhắm mắt ngủ để thời gian trôi qua.
Tô Gia Hân của lúc này, đã không còn gia đình nữa. Những điều cô cố gắng làm để được công nhận thực chất chỉ là do bản thân cô quá tham lam, muốn có được tình thương, thứ vốn không bao giờ thuộc về cô.
Bà nội, người thương yêu và coi cô như sinh mạng vốn đã không còn trên thế gian này nữa, cô cũng đã đoạn tuyệt quan hệ với cha. Giờ đây trên cái thế giới đầy rẫy tối tăm này chỉ còn lại mình cô đơn độc bước đi trong màn đêm u ám không có phương hướng.
Nhưng lúc cô chỉ còn lại một mình chống chọi, lại có một vòng tay ấm áp ôm lấy, anh là người cô có lỗi và mắc nợ nhiều nhất, có nực cười quá hay không?
Vương Nhất Hạo nhìn cô gái nhỏ trong lòng, nội tâm dâng lên cảm giác khó chịu, anh nhíu mày rồi hỏi:
" Có chuyện gì vậy?".
Chẳng lẽ bọn đòi nợ kia lại tìm cô rồi gây khó dễ? Không thể nào, anh đã giải quyết ổn thoả rồi, chắc chắn không phải.
Vậy thì là gì?
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652396/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.