Tô Gia Hân nhìn anh, gương mặt có chút mếu máo:
" Tớ... không ăn nhiều thế được đâu".
Vương Nhất Hạo kéo cô ngồi vào bàn ăn, đẩy chén súp gà nóng hổi đến trước mặt cô rồi nhẹ nhàng lên tiếng:
" Không ăn được gấp đôi thì cũng phải ăn no".
" Ồ".
Tô Gia Hân nghe theo lời anh, dường như điều này dần trở thành thói quen của cô rồi.
Khoan, đợi đã!
Sao lại phải nghe lời anh chứ? Cứ như thế này thì anh trên cơ cô rồi còn đâu?!
Tô Gia Hân nhẹ hắng giọng lấy thêm can đảm, liếm liếm môi rồi nói:
" Không muốn ăn no".
Chàng trai ngồi đối diện đưa muỗng súp lên, nghe cô nói, dừng lại giữa không trung rồi ngẩng đầu lên.
Tô Gia Hân có chút lo lắng, nhưng cô không muốn bị dưới kèo nha.
Ngồi thẳng lưng, mắt hướng về phía trước nhìn chăm chăm.
Vương Nhất Hạo đặt muỗng xuống, giọng nói vẫn như cũ:
" Vậy thì muốn ăn gì, nói đi, tớ làm cho cậu".
Tô Gia Hân nhìn anh, ánh mắt lơ đễnh nhìn xung quanh, lúng túng đưa tay lên gãi gãi đầu rồi càm lấy chén súp:
" Ăn... súp".
" Vậy thì ăn nhiều vào".
Cô gật gật đầu, cặm cuội ăn không nói gì nữa.
Kỳ lạ thật, rõ ràng anh biết cô cố tình gây khó dễ, sao lại không nói gì?
Hơn nữa... sao cô cảm thấy giọng của anh hôm nay ngoài dịu dàng, còn có chút cưng chiều.
Không đâu, chắc chắn là do cô nghĩ nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652391/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.