Nhìn thấy anh, Tô Gia Hân có chút bất ngờ, song, cô vẫn đứng yên ở đó, nhìn toáng qua hệt như một con cún nhỏ bị bỏ rơi, trông vô cùng đáng thương. Vương Nhất Hạo tan làm vốn định về nhà nghỉ ngơi, nhưng bố mẹ của anh đột nhiên muốn dùng cơm, cho nên đến bây giờ anh mới có thể về. Nhìn thấy cô gái đứng trước mặt, anh trầm ngâm rồi lên tiếng:
" Tìm Lý Tiểu Xuyên sao?".
" Tớ... tớ tìm cậu" - Tô Gia Hân ngập ngừng rồi tiếp tục nói:
" Tớ có thể... vào nhà hay không?".
Anh không nói gì, mở cửa rồi nhìn cô, ý bảo nhanh vào đi để anh còn đóng cửa. Cô gái nhỏ khép nép lướt qua anh, đi vào bên trong.
Ngồi ở phòng khách, cô xoắn xoắn ngón tay vào nhau, lặng thinh nhìn anh đang ở trong bếp pha trà. Vương Nhất Hạo cẩn thận rót nước sôi vào ấm, đem ra ngoài đặt lên bàn.
" Lần sau nếu đến thì vào nhà đi, đợi ở đó lâu chưa?".
" Được một lúc rồi".
" Sao không gọi điện thoại?".
" Hết pin".
"..........".
Điện thoại hết pin cũng đúng lúc thật đấy.
Anh đưa tách trà nghi ngút khói đến trước mặt cô, giọng điệu trách móc nhưng cũng không giấu được sự quan tâm:
" Trời về đêm hơi se lạnh, vậy mà không chịu vào nhà, đứng ở đó cả buổi, cậu bị ngốc à?".
Tô Gia Hân cúi đầu, im lặng một hồi lâu sau thì cô lên tiếng:
" Lúc nãy... tớ gặp lại chủ nợ".
Anh đưa tách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652377/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.