Kì nghỉ lễ của Mạnh Nịnh đã sớm qua, cô cũng có dự cảm, tối nay cô đừng hòng trốn tránh, mỗi lần trở về đại trạch, thú tính của Thi Vinh đều sẽ cao hơn bình thường rất nhiều, trên căn bản là nhiều lần giày vò cô sắp chết đến nơi. Trước đây, Mạnh Nịnh sẽ lên giường ngủ trước Thi Vinh, nhưng hậu quả là cô bị Thi Vinh làm ầm ĩ đến tỉnh ngủ, bộ quần áo trên người cũng chẳng thấy đâu, các giác quan không hoàn toàn theo sự khống chế của cô mà theo anh, cuối cùng vẫn là như ý của anh, còn cô thì bị giày vò tới mức không thể chịu nổi.
Cho nên bây giờ, Thi Vinh chưa lên giường, Mạnh Nịnh cũng không ngủ.
Lúc Thi Vinh đi ra đã nhìn thấy Mạnh Nịnh ngồi ở trên giường, đang lật một quyển sách trong tay, rèm cửa sổ sát đất không kéo lại, gió đêm thổi mái tóc dài của cô bay bay, cộng với đồ ngủ rộng thùng thình mỏng manh của cô, trong ánh đèn bàn mờ mờ, thực sự có một loại mỹ cảm không nói nên lời.
Anh cực kỳ yêu mái tóc dài của Mạnh Nịnh. Lúc vừa thấy cô, cô còn đang là một học sinh trung học năm thứ hai (lớp 11),vẫn còn để tóc ngắn chạm vai, khi ấy Thi Vinh đã cảm thấy, tóc cô bé này chắc chắn sờ rất thoải mái. Cho nên, sau khi anh bắt được cô vào trong tay, liền cưỡng bức dụ dỗ cô từ nay về sau không cho phép cắt tóc ngắn, mái tóc này nuôi nhiều năm như vậy, bây giờ đã dài đến eo, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-co-chap-cuong-cua-anh/1877222/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.