Sau khi đến thăm Osaze và hóng xong chuyện tình của Đoàn Nam Phương, Amy và Tinh Vân mang bộ mặt mãn nguyện quyết định không từ mà biệt nơi này. Dù rằng trong lòng Tinh Vân có nhiều dây dứt nhưng cô cũng không thể tiếp tục nấn ná ở lại đây. Tiếp tục để Oda ôm hy vọng về tình cảm với mình là chuyện không nên. Tinh Vân vì nghĩ vậy cho nên dù muốn cũng không đến để nói lời từ biệt với Oda.
Ngày hôm đó, hai người họ theo nhóm nhân công đi ra làng để phụ giúp xây lại nhà cửa và phân phát thức ăn cho những người tị nạn. Cho đến chiều muộn thì liền lợi dụng bóng tối để cải trang thành dân tị nạn và chuẩn bị rời đi.
“Em có chắc em biết đường không? - Tinh Vân vừa thay quần áo vừa hỏi Amy.
Amy liền nói: “Có, em đã quan sát rất kỹ đoạn đường từ chỗ dân tị nạn hôm qua đến ngôi làng. Vì muốn trốn đi cho nên em đã chú ý ghi nhớ.”
Tinh Vân tin tưởng cho nên liền nói: “Được, vậy chúng ta đi cho nhanh.”
Hai chị em sau khi thay quần áo xong liền lẩn trốn vào đám cỏ lau bên đường rồi lần theo con đường đất trốn ra khỏi làng. Oda vẫn đang rất bận bịu và cộng thêm phần tin tưởng Tinh Vân cho nên đã không để mắt đến cô trong một khoảng thời gian.
Chiều ngày hôm đó, sau khi Lâm Thanh đến được cảng Alexandria thì liền liên lạc với Đoàn Nam Phong. Hai người họ không nói gì nhiều, chỉ một cuộc gọi nhỡ thì đối phương đã hiểu nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792783/chuong-207-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.