Nghe đến đây, đầu Tinh Vân cũng chảy đầy mồ hôi, hai má tự nhiên cũng đỏ bừng nói chậm rãi như nhắc vào tay Lâm Thiên Vũ: “Thiên Vũ, nữ vương sắp thoát y.”
Lâm Thiên Vũ đánh lưỡi trong khoang miệng, cố không cười nhưng cũng không giấu được vẻ hiếu kỳ trong đáy mắt. Vẻ mặt anh nghiêm túc hết mức có thể nhìn nữ vương đeo đầy vàng thoát y. Mắt anh từ tò mò chuyển sang chăm chú, chuyển sang kinh ngạc và cuối cùng là nuốt hết nước trong miệng xuống.
Nữ vương lần lượt cởi trang sức ra đặt trên khay. Áo choàng của nàng dần dần buông xuống rồi lại đến áo váy bên trong cũng bị cởi ra. Tuy nhiên trên người nàng vẫn còn một lớp váy áo mỏng lộ ra thân hình mong manh thoắt ẩn thoắt hiện khiến người nhìn thấy không kiềm nổi được ham muốn đụng chạm.
Nàng từ từ ngồi xuống, cởi bỏ vương miệng đặt vào khay, tay nàng kéo chiếc kẹp trên tóc ra, lắc lư một chút cho mái tóc dài đen óng buông xuống.
Lâm Thiên Vũ nhìn cảnh tượng này không chớp mắt. Mái tóc đen duyên dáng quấn quanh vai nàng rũ xuống đẹp đến nao lòng khiến mắt anh bất giác bị cuốn vào cõi mê đắm.
“Nữ vương, xin người hãy cởi bỏ “trang sức” trên người nam vương.” - Sau tiếng nói của người phụ nữ trung niên bên ngoài, nàng nhẹ hé cửa. Người phụ nữ mập mạp ấy chuyển chiếc chìa khóa vàng mà bà vẫn cầm chắc trong tay nãy giờ trao cho nàng.
Tinh Vân nghe xong liền nói vào tai Lâm Thiên Vũ nhắc nhở: “Thiên Vũ, anh được cởi trói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792311/chuong-123-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.