Tinh Vân nghe giọng của Đoàn Nam Phong không vui thì liền nắm lấy tay áo bộ đồ bay của anh giật giật ngụ ý đừng cãi nhau nữa. Đoàn Nam Phong quay sang nhìn Tinh Vân thì thấy ánh mắt lo lắng của cô, kèm theo cái lắc đầu bỏ qua chuyện cho nên anh liền trấn an cô: “Đừng sợ, anh có mang rất nhiều quân đến. Chúng ta sẽ không sao.”
Tinh Vân liền nhẹ giọng nói: “Anh đừng gây gổ với Oda nữa. Chúng ta về thôi.”
Đoàn Nam Phong gật đầu mỉm cười lồng năm ngón tay vào bàn tay cô định cùng nhau bước đi. Không ngờ lúc này bàn tay anh liền chạm phải một vật khiến anh sựng lại.
Anh chậm rãi cầm bàn tay Tinh Vân đưa lên trước mặt mình nhìn cho thật kỹ rồi đưa đôi mắt lạnh lẽo nhìn xoáy vào đôi mắt Tinh Vân, nhàn nhạt khen: “Nhẫn đẹp quá! Kim cương xanh hiếm có. Thật hoàn mĩ trên bàn tay em.”
Tinh Vân nghe ra giọng điệu mỉa mai và ghen tuông của Đoàn Nam Phong cộng thêm bàn tay anh đang dần siết chặt thì cô liền sợ hãi rút tay về. Tinh Vân bị đau nên nhăn mặt chau mày nhìn những vết đỏ trên tay. Oda thấy vậy liền vội chạy đến cầm bàn tay cô xem xét. Tinh Vân thấy Oda nắm tay mình thì vội rút tay ra rồi đưa mắt dò xét thái độ của Đoàn Nam Phong.
Đoàn Nam Phong không nhiều lời lập tức rút cây súng ngắn hiện đại của mình ra chĩa ngay vào thái dương của Oda. Tinh Vân thấy vậy liền hoảng hốt kêu lên: “Nam Phong, anh đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859371/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.