Tinh Vân là người có sự thấu hiểu và thông cảm cho người khác khá lớn, cho nên cô không chê trách gì Osaze mà chỉ nhẹ giọng nói: “Cuộc sống thì không bao giờ hoàn hảo với bất kỳ một ai. Chúng ta luôn phải đánh đổi và trả giá cho mọi quyết định và lựa chọn của mình. Nếu như anh không đủ sức để thay đổi thì hãy sống vì những điều được định sẵn đi.”
Osaze nghe được lời của Tinh Vân thì cảm thấy lòng mình được an ủi rất nhiều. Anh chưa kịp nói tiếng cám ơn cô thì Amy liền thở dài trách cứ: “Đàn ông không một người nào tốt cả. Yêu một người nhưng lại cưới một người, xong rồi thì lại đổ thừa hoàn cảnh.”
Lập Thế Khang nghe xong cảm thấy giống như bị đụng chạm. Anh liền nói: “Amy, anh yêu ai thì anh cưới người đó. Anh đâu có phụ tình em, em làm gì mà trách cứ y như oán phụ vậy?”
Amy nghe thấy lời của anh xong liền bĩu môi nói: “Em chỉ bất bình cho chị Nam Phương thôi.”
Đoạn cô lại giận lây sang Lập Thế Khang: “Còn anh nữa đó, lăng nhăng đa tình, nay ôm cô nọ mai ấp cô kia. Thật không đứng đắn.”
Lập Thế Khang nghe xong liền chưng hửng chỉ ngón tay ngược vào người mình kinh ngạc hỏi lại giống như Amy không phải nói anh: “Anh sao? Anh lăng nhăng đa tình sao? Anh nay ôm cô nọ mai ấp cô kia sao?”
Đoàn Nam Phong nhìn gương mặt ngô ngố ngộ nghĩnh của Lập Thế Khang thì liền phì cười. Lập Thế Khang bị kiểu cười mỉa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859305/chuong-729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.