Chương trước
Chương sau
Hai người thông dịch viên, một người đứng bên phía nữ vương, một người đứng bên phía ba mẹ của Lâm Thiên Vũ vẫn đều đều dịch lại cuộc đối thoại cho họ hiểu thêm về nhau.

Nữ vương mỉm cười, lễ phép trả lời: “Vâng, thân thể con đã khang phục rất nhiều.”

Mẹ của Lâm Thiên Vũ liền nói: “Vậy thì tốt rồi. Phụ nữ mới sinh con cần tẩm bổ nhiều cho nên mẹ có mời mấy người đầu bếp biết tiếng Inca đến để nấu ăn riêng cho con. Con muốn ăn món gì cứ nói họ làm là được. Nếu họ làm không đúng ý con thì mẹ sẽ nhờ dì của con mang đầu bếp từ vương quốc của con đến đây nấu cho con ăn.”

Nữ vương cúi đầu tạ ơn rồi nhẹ giọng nói: “Con xưa nay ăn uống đơn giản, xin người đừng quá để tâm.”

Mẹ của Lâm Thiên Vũ mỉm cười nói: “Bây giờ có em bé rồi thì phải ăn uống phong phú hơn. Trong nhà vừa mời thêm hai bác sĩ, hai y tá và một chuyên gia dinh dưỡng đến để chăm sóc cho con và em bé. Cho nên con cứ an tâm nghỉ ngơi, mọi chuyện ăn uống cứ giao cho họ.”

Nữ vương nghe xong liền cúi đầu vâng dạ rất lễ phép. Nhìn vẻ hiền thục của cô, ba mẹ của Lâm Thiên Vũ rất thích. Hơn nữa khi biết cô là nữ vương của vương quốc Inca cổ thì họ càng quý trọng cô hơn.

Lúc này ba của Lâm Thiên Vũ mới lên tiếng gọi quản gia chuẩn bị bữa sáng cho nữ vương. Chỉ trong phút chốc, bữa sáng đã được dọn ra bàn. Sisa không ngờ bản thân mình có thể đến một nơi nào đó xa cung điện của mình và càng không ngờ có thể ăn được món Inca ở đây.

Dì của nữ vương lúc này cũng vui vẻ bước sang phía bàn ăn, bà ngồi xuống bên cạnh nữ vương, nhẹ nhàng nói: “Mấy món ăn này là dì chỉ đầu bếp làm. Họ tuy là người Inca nhưng qua nhiều đời không còn biết đến mấy món cổ xưa của dân tộc nữa cho nên dì phải dạy lại cho họ. Sau khi con dùng bữa xong thì bọn họ sẽ ra hành lễ với con. Biết được con là hậu nhân của hoàng thất thì có người Inca nào không nể trọng và hành lễ với con.”

Nữ vương khẽ mỉm cười, nàng ăn rất ngon miệng bởi vì mấy món ăn này đều là những món nàng thích ăn. Mỗi khi nàng bị bệnh thì bà nội và dì của nàng vẫn hay nấu mấy món ăn này. Cho nên chỉ sau một cái nếm thì như nhìn thấy tất cả những thân thương của quê nhà.

Ba mẹ Lâm Thiên Vũ đúng như lời của dì nàng nói, vừa nhiệt thành vừa chu đáo. Họ muốn giữ Sisa ở lại New York lâu dài cho nên tạo mọi điều kiện để cho nàng thấy giống như đang ở cung điện của mình.

Sau khi nhận hành lễ của những người Inca thuộc các bộ tộc khác, nữ vương cùng nam vương quay về phòng của mình. Lâm Thiên Vũ đỡ nàng ngồi xuống giường rồi lấy thuốc bổ cho nàng uống.

Anh đưa thuốc bổ cho nàng rồi nhẹ giọng nói: “Em uống cho mau khỏe lại.”

Thấy nữ vương cứ mãi ngắm nhìn bức tranh lớn treo trên tường, Lâm Thiên Vũ liền quan tâm hỏi: “Em thích bức tranh này sao?”

Nữ vương liền gật đầu đáp: “Em thấy nó rất đặc biệt. Phụ nữ vì sao có thể khỏa thân trước mặt nhiều người như vậy? Hơn nữa cô ấy còn rất tự tin chứ không e ngại.”

Lâm Thiên Vũ mỉm cười đưa nước và đặt viên thuốc vào miệng nữ vương rồi từ tốn nói: “Người phụ nữ thu hút mọi ánh nhìn trong bức tranh này chính là thần Venus (thần Vệ Nữ),bà ấy là vị thần tình yêu và sắc đẹp trong thần thoại La Mã. Đó là hiện thân của thần Aphrodite trong thần thoại Hy Lạp. Trong thần thoại Hy Lạp, nữ thần Aphrodite về sau cưỡi cá heo quay về quê hương của mình và tan thành bọt biển cùng với ánh hoàng hôn. Còn trong thần thoại La Mã thì nữ thần Venus lại được sinh ra lần nữa từ bọt biển như một lần tái sinh của nữ thần Aprodite. Cho nên trong bức tranh này em thấy là người phụ nữ ấy đang đứng trên vỏ sò được nâng trên đuôi cá heo. Xung quanh còn có thần tình yêu Cupid - con của nữ thần Aphrodite và bạn bè của anh ấy. Họ đang vui mừng chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nữ thần Aphrodite sau khi hiện thân lần nữa.*”

Nữ vương nghe xong thì liền nói: “Thì ra người hiện đại cũng có truyền thuyết về các vị thần.”

Lâm Thiên Vũ nghe xong liền cười nói: “Người nào, dân tộc nào cũng có tổ tiên và nguồn gốc. Người da trắng cũng có thần thoại Hy Lạp, thần thoại La Mã, thần thoại Bắc Âu... để tôn thờ các vị thần y như người Inca tôn thờ thần Mặt Trời. Trong xã hội hiện đại, mọi dân tộc đều bình đẳng, họ có lãnh thổ riêng, có tự do tín ngưỡng tôn giáo và phong tục riêng. Các dân tộc không còn giống như trước đây bắn giết và cướp bốc nữa.”

Nữ vương nghe xong vẫn không hết những nỗi hoài nghi. Nếu xã hội mà Lâm Thiên Vũ sống tốt như vậy thì vì sao bọn họ lại có vũ khí bên người trong khi người dân của cô thì không cần đến những thứ vũ khí hạng nặng đó?
\-\-\-
ĐỪNG QUÊN BẤM LIKE NHA CÁC TÌNH YÊU!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.