Mặc dù được chồng trấn an nhưng bà Minh vẫn chưa qua cơn hoảng sợ. Bàn tay bà vẫn run rẩy bóp chặt tay ông, sợ hãi nói: “Thiên Bình, em sợ lắm! Em nhìn thấy có rất nhiều kẻ mặc áo đen bắt con gái chúng ta đi. Em kêu gào nhưng họ không chịu trả con bé lại. Em chỉ có một đứa con. Nếu nó có chuyện gì thì em phải làm sao?”
Ông Cao Hiển Minh liền vỗ lên tay bà, an ủi: “Chắc em vẫn còn bị ám ảnh chuyện Tinh Vân bị Thừa Hiên bắt đi lần trước. Chuyện qua lâu rồi, em đừng sợ nữa.”
Bà Minh lắc đầu ngán ngẩm nói: “Hết bị bắt cóc rồi lại đến bị thương tật phải làm phẫu thuật. Không biết đứa con tội nghiệp của em còn phải trải qua bao nhiêu kiếp nạn nữa mới được sống yên lành?”
Ông Minh thở dài chậc lưỡi nói: “Nam Phong đã nhúng tay vào dự án tiền ảo của ba em. Em nghĩ Tinh Vân có thể sống an lành hay sao?”
Nghe xong, đôi vai bà Minh liền chùn xuống, cảm giác bất lực cứ lan tràn khắp nơi: “Em không cách nào ngăn ba em lại. Anh cũng biết tính tình của ông ấy rồi đó.”
Ông Minh khẽ chớp mắt, buồn bã nói: “Anh biết, cho nên anh mới lo lắng. Mục đích của dự án tiền ảo này là để cho ba em trở thành người có khả năng điều khiển cục diện của nền kinh tế hiện tại. Nếu một mình ông ấy thì không cách gì có thể nhúng tay làm mưa làm gió cho bọn người của thế giới ngầm rửa tiền. Nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859270/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.