Sau một hồi ghi ghi chép chép rồi chụp ảnh, Nam Phương mới nói với Cát Vũ rằng: “Dựa vào xương hàm có thể xác định được hai bộ xương này là người Ai Cập cổ đại. Sống vào khoảng 3000 năm trước công nguyên, tức là cách chúng ta hơn 5000 năm. Thời đại này tương đương với thời nhà Thương ở Trung Quốc.”
Lâm Cát Vũ mặc dù đang đeo chiếc khẩu trang mà Nam Phương đưa cho nhưng anh vẫn không ngăn được mà há hốc mồm, tròn mắt hỏi lại: “Lâu như vậy sao?”
Đoàn Nam Phương nhướng mày gật đầu tiếp tục lý giải: “Phải, chính là rất lâu cho nên hộp sọ đã bị bong vỡ và gãy vụn rất nhiều nếu không cẩn thận thì khi vừa đụng vào sẽ vỡ ngay. Em nghĩ nếu không ở trong điều kiện tốt như tòa nhà này thì hai bộ xương này sớm đã không còn.”
Lâm Cát Vũ nghe xong liền hỏi: “Anh thấy người ta khai quật mấy cái xác ướp đến nay vẫn còn nguyên vẹn mà. Sao hai cái xác này lại không giống như trên phim nhỉ? Mấy miếng vải trắng quấn quanh đâu rồi?”
Đoàn Nam Phương nghe thắc mắc của Lâm Cát Vũ thì liền mỉm cười từ tốn nói: “Sở dĩ mấy cái xác ướp của các vị vua Ai Cập còn nguyên vẹn là vì người Ai Cập cổ đại có kỹ thuật ướp xác tiên tiến. Họ có cách để giữ nguyên hình dáng của thi thể trong hàng nghìn năm mà theo họ là vĩnh cửu và trường tồn như kim tự tháp vậy. Mặc dù nói là xác ướp của họ có thể giữ được hình dáng cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859255/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.