Câu hỏi muốn có lời đáp thì phải hành động. Tinh Vân đưa tay thúc nhẹ vào người của Đoàn Nam Phong, nhẹ giọng nói: “Chúng ta chuẩn bị xuất phát chưa?”
Đoàn Nam Phong thở hắt ra, quyết định nhịn Lập Thế Khang một câu. Ánh mắt anh liếc xéo qua người Lập Thế Khang tựa như lưỡi lam. Còn Lấp Thế Khang thì cũng không vừa, liếc mắt một cái như dao bén cắt ngang mặt Đoàn Nam Phong.
Dorothy thấy hai người nói tiếng Việt với nhau thì cũng không hiểu lắm, cho nên cô cũng như Osaze và nhiều người khác đều như hóa đá ngồi chờ Đoàn Nam Phong phổ biến kế hoạch.
Đoàn Nam Phong đứng lên, nhìn qua một lượt rồi bắt đầu nói: “Tình hình là chúng ta sẽ không lấy được Visa đi Libya một cách hợp pháp bởi vì hiện tại Libya đang có nội chiến và các cuộc đảo chính. Tình hình xã hội bất ổn cho nên việc cấp giấy thông hành cũng hạn chế. Cho nên đành đánh liều nhập cảnh trái phép vào không phận của Libya để tìm người. Đương nhiên khi nhập cảnh vào không phận trái phép sẽ không tránh khỏi ruổi ro bị không quân của họ bắn chặn. Ai trong số các bạn lo lắng thì có thể không cần đi cùng.”
Osaze nghe xong liền nói lại bằng tiếng Ai Cập cho nhóm phi công và vệ sĩ của anh nghe nội dung. Sau đó anh quay lại nói với Đoàn Nam Phong rằng: “Nhóm của em đều có Visa đi Libya cho nên không ai gặp vấn đề gì.”
Đoàn Nam Phong nghe xong liền nói: “Được, vậy cậu có thể đường đường chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859245/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.