Lập Thế Khang dừng xe trước cửa nhà của Dorothy. Vừa nhìn thấy bóng xe của anh, Dorothy liền đứng lên ôm hôn ba mẹ rồi vẫy tay bước ra cửa. Lúc Lập Thế Khang bước vào nhà thì đã nhìn thấy cô háo hức đứng ở cổng chờ anh. Anh mỉm cười với cô rồi lễ phép chào ba mẹ của Dorothy trước khi rời đi.
Sau khi chiếc xe chuyển bánh đi khuất, ông Nhất Phương mới nói với bà Dora rằng: “Cũng nên sớm tổ chức đám cưới cho hai đứa nó.”
Bà Dora nhìn ông rồi chậm rãi hỏi lại: “Không phải lần trước anh nói không thể tùy tiện tìm một người gã con đi hay sao? Bây giờ biết người con gái mình muốn lấy là Lập Thế Khang thì anh mới thấy em không phải tùy tiện đúng không?”
Ông Nhất Phương đưa tay giữ đầu vai của bà Doraa, nhẹ giọng khen ngợi: “Nghe em kể qua về chuyện của hai đứa nó thì anh biết em tinh tường. Lập Thế Khang này xét gia thế, xét tướng mạo đều vượt trội. Anh rất hài lòng hôn sự này.”
Bà Dora đi vào nhà, chậm rãi ngồi xuống ghế sofa, nhẹ giọng nói: “Ngay từ lần đầu tiên gặp thì em đã quý cậu ấy cho nên hết lòng vun đắp cho con gái mình. Đến bây giờ cũng coi như an tâm mà nhắm mắt.”
“Dora, em lại nói chuyện không hay gì thế?” - Ông Nhất Phương cau mày chỉnh bà rồi tiếng lại ngồi bên cạnh.
Ông nhẹ giọng bàn thảo với bà: “Anh định sắp tới sẽ đưa em và Dorothy về gặp mẹ anh. Anh biết em không cần danh phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859159/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.