Những tia nắng mùa hè chói chang từ lúc tinh mơ đã xuyên qua bức rèm phòng ngủ chiếu vào căn phòng rộng lớn của Tinh Vân. Cô dụi mắt, khẽ lấy tay che lại tia nắng rồi quay người vùi đầu vào tấm chăn mỏng, tiếp tục ngủ say.
Đoàn Nam Phong giơ cánh tay tráng kiện đặt lên eo cô , bàn tay thô to nghịch ngợm khẽ vuốt ve phần nhô cao phía sau của cô rồi bóp nhẹ. Tinh Vân nhíu mày đẩy anh ra nhưng khi quay mặt đi thì lại bị tia nắng đánh thức. Hết cách, đành ngoan ngoãn vùi đầu vào lồng ngực kia mà ngủ tiếp. Đoàn Nam Phong đặt cằm lên đỉnh đầu cô, hít hà hương thơm quen thuộc từ mái tóc đen óng kia, nhẹ giọng thầm thì: “Người em đỡ đau chưa?”
Tinh Vân nhăn mặt ú ớ vài tiếng rồi vô thức đáp lại trong khi mắt vẫn nhắm nghiềm: “Cấm anh đụng vào em như tối qua đấy.”
Đoàn Nam Phong nghe xong liền phì cười. Đôi mắt nâu nhạt ánh lên tia vui thích nhìn Tinh Vân khẽ nói: “Bé con, em lúc nào cũng hiểu anh. Anh muốn cái gì em đều biết và chiều chuộng anh. Nói sao anh không dứt nổi em.”
Lời rơi vào tai Tinh Vân, tiếng được tiếng mất nhưng đại khái cô hiểu hắn đang khen mình. Tinh Vân cả ngày hôm qua mệt mỏi và sợ hãi nên sáng nay ngủ li bì không cựa quậy không thèm chấp nhất hắn nói cái gì. Vậy mà phút chốc cô lại thấy phía dưới thân của mình có gì đó ngứa ngáy. Hóa ra khi cô không đáp thì Đoàn Nam Phong cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859027/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.