Cách một bức tường bằng xương bằng thịt, cô gái trẻ vẫn cố giảng giải cho Tinh Vân kiến thức về túi. Nào là về tên thương hiệu, số hiệu của chiếc túi cô đang dùng, sản xuất bao nhiêu cái, tốc độ bán ra là bao nhiêu, vị trí xếp hạng trên các diễn đàn về túi hàng hiệu là thứ mấy...”
Tinh Vân trước nay chưa từng biết đến việc thì ra dùng túi xách cũng cần nhiều kiến thức như vậy. Cô mở chiếc giỏ của mình ra xem số hiệu chiếc túi thì đều đúng như lời cô gái trẻ kia nói. Cô khẽ gật gật đầu có phần bội phục trí nhớ cô gái trẻ.
Vì phải nói thông qua bức tường của hai vệ sĩ đứng chắn cho nên cô gái trẻ phải nói lớn mà nói lớn thì thiên hạ ai nấy cũng ngẩng lên nhìn một cái. Tuy cô gái không để ý nhưng Tinh Vân thấy bản thân mình kỳ dị cho nên hạ lệnh cho vệ sĩ tránh ra.
“Thưa...”
“An toàn là trên hết.” - Hai người vệ sĩ gần như là cùng một lúc nói ra câu khẩu hiệu trường tồn của nghề vệ sĩ.
Tinh Vân vẫn không thay đổi ý định. Nhìn qua cô gái trẻ này từ cách ăn nói cho đến gương mặt đều không có vẻ gì là người xấu. Dù Tinh Vân không thường xem mặt bắt hình dong nhưng vẻ thành thật và đáng yêu của cô gái này khiến cô có thiện cảm. Hơn nữa quanh đây nhiều người qua lại, cô không muốn bản thân mình đặc biệt đến mức cả quyền tự do trò chuyện hay quen biết thêm bạn bè cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859007/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.