Sau khi Yên Di lấy xong máu xét nghiệm thì được nữ bác sĩ lịch sự mở cửa cho cô bước ra ngoài. Nhìn sắc mặt của Yên Di lúc bước ra ngoài rất vui vẻ, Tinh Vân liền hiểu được dịch vụ chăm sóc của bệnh viện này rất tốt. Cô đứng lên, vui vẻ chào bác sĩ rồi cùng Yên Di rời đi.
“Bác sĩ nói phải chờ hai tiếng nữa mới có kết quả xét nghiệm. Hai tuần sau quay lại thì bà ấy sẽ xếp lịch siêu âm cho em. Chị Tinh Vân ơi, như vậy thì hai tuần nữa em sẽ biết được con em là trai hay gái.” - Toàn thân Yên Di đâu đâu cũng phát ra hào quang chói lọi của niềm hạnh phúc được làm mẹ.
Tinh Vân vui cho cô nhưng cũng nhớ con trai của mình không kể xiết. Suốt bốn tháng nay từ lúc đi hưởng tuần trăng mật về cô chưa được đến thăm thằng bé. Không biết con trai đã cao đến mức nào rồi. Tinh Vân nghĩ đến con, ánh mắt lại buồn man mác. Cô sợ nếu con trai quay về Nebula thì có khi còn nguy hiểm hơn ở lại trong trường nội trú.
“Lập Thế Khang, tên ác ma này, không biết thần hay tiên sẽ thu thập được ngươi để cuộc sống của ta trở lại bình thường.” - Tinh Vân vừa đi cùng Yên Di vừa lải nhải trong miệng.
Đúng lúc này, một cô gái trẻ trung xinh đẹp người da trắng nhưng có mái tóc đen cũng vừa bước ra từ phòng khám bệnh của mình. Cô ấy đi ngược chiều và vô tình lướt qua Tinh Vân. Bỗng nhiên, cô gái hơi khựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859006/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.